Vương Phóng chìm đắm trong thế giới riêng, lẩm bẩm: "Còn sáu dự bị nữa, sao không cho từng người thử, sao lại là tôi? Tôi từ năm nhất tới năm ba chỉ ngồi ghế dự bị, tôi không có kinh nghiệm thi đấu, tôi không làm được đâu."
Quý Dịch Nhiên trực tiếp ra lệnh khởi động: "Vương Phóng có nhiệm vụ ném rổ một mình."
Đây là lần cuối nhắc nhở Vương Phóng. Cậu ta chính là hậu vệ ghi điểm tiếp theo.
Vương Phóng như đang mơ, năm cuối cấp bỗng được toại nguyện, không thể tin nổi. Cậu ta bấu chặt vào đùi mình đến bầm tím.
"Anh Phóng, không ngờ cậu là cao thủ ẩn danh đấy!" Một dự bị vỗ vai cậu ta: “Đừng khiêm tốn nữa. Vị trí của Đại Khâu không phải muốn là được, phải có thực lực tuyệt đối. Bình thường cậu giấu kỹ thật đấy!"
Đám dự bị hiểu rõ, họ và Vương Phóng đều ít có cơ hội thể hiện, suốt ngày ăn rồi chờ.
Đây không phải do huấn luyện viên thiên vị, mà đội trường không thiếu người giỏi. Dự bị có được ra sân hay không phụ thuộc vào tình hình năm vị trí chính.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT