Khương Minh Lễ xoa xoa cổ bị bóp, ho sặc sụa: "Vậy Ngụy huynh muốn cùng ta đàm tình? Cũng không phải không được."
"Đàm tình? Ngươi cũng xứng?" Ngụy Chi Thứ châm chọc cay độc.
"Ta không xứng, tiểu sư đệ của huynh xứng, nhưng hắn lại không cùng huynh..." Khương Minh Lễ nói được nửa chừng chợt nhận ra mình lỡ lời, đã chạm vào nỗi đau của Ngụy Chi Thứ, gã vội đổi chủ đề, nhưng một quyền đã lao tới. Gã không né tránh, bị đánh ngã xuống đất.
Ngụy Chi Thứ đè lên người Khương Minh Lễ, giơ nắm đấm thứ hai, nhưng khi khớp ngón tay vừa chạm vào hàm dưới của gã, động tác liền đông cứng lại.
Lúc này mà còn có thể...
Một kẻ đoạn tụ như Ngụy Chi Thứ lại sinh lòng sợ hãi một kẻ đoạn tụ khác. Nghĩ đến việc mình không giết được cũng không chạy thoát, y choáng váng, nghiến răng nói: "Ngươi đúng là đồ biến thái."
Khương Minh Lễ chống tay ngồi dậy, với tay tháo chiếc ngọc bội rẻ tiền trên thắt lưng Ngụy Chi Thứ, khóe miệng bầm tím nở nụ cười: "Ngụy huynh khen quá lời."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT