Trên đường trở về nghĩa trang, Trần Tử Khinh gặp một ông lão ngồi bên đống rơm, vẻ mặt khó nhọc, đeo một chiếc giỏ tre sau lưng. Thấy vậy, anh liền đến hỏi xem cụ cần giúp gì không. Nghe ông lão nói đau chân, anh nói: “Để ta đưa ngài về nhà.”
Ông lão mặc áo ngắn màu xám, đầu đội mũ rơm rộng vành, râu tóc bạc phơ. Gương mặt hiền từ lộ ra dưới vành nón: "Ngươi định giúp thế nào?"
Trần Tử Khinh nhiệt tình: "Ta cõng ngài!"
Ông lão bật cười: "Mười mấy dặm đường, ngươi cõng sao nổi."
Trần Tử Khinh há hốc mồm. Xa thế ư? Đi về chắc đến trưa mất. Bụng anh đói meo chưa kịp ăn sáng, nhưng nghĩ đến việc hòa nhập thế giới nhiệm vụ, kết thiện duyên, anh đành nghiến răng: "Không sao, ta cõng một đoạn lại nghỉ, từ từ đi."
"Không được không được." Ông lão lắc đầu: “Vô thân vô thích, sao có thể phiền ngươi."
Trần Tử Khinh cười híp mắt: "Đường mòn này biết khi nào mới có người qua. Ta đi rồi, ngài ngồi đây trông mòn con mắt, hối hận cũng không kịp."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play