Khi bốn sư đồ quay lại gần nghĩa trang thì đã là đêm khuya, những nơi âm khí ngập tràn như nghĩa trang thường khiến người sống tránh xa, nên đa phần đều được xây ở nơi hoang vu hẻo lánh.
Từ xa, Trần Tử Khinh chỉ thấy một rừng cây mờ ảo trong màn đêm, xung quanh hoang vắng tiêu điều, không một tiếng động, cũng chẳng thấy bóng dáng nhà cửa.
Mọi người bước đi trên đám cỏ dại, tiếng sột soạt vang lên dưới chân, mấy con chim hoảng sợ vỗ cánh bay vút lên từ đám cỏ cao ngang lưng người, khiến Trần Tử Khinh vốn đã căng thẳng lại càng thêm hoảng hốt thở gấp. Anh lấy mu bàn tay lau vội mồ hôi lạnh trên trán, nhanh chóng bám theo đoàn.
Đi qua một gò đất hoang gió lạnh rít gào, Trần Tử Khinh cuối cùng cũng trông thấy mấy gian nhà xiêu vẹo trên một bờ đất, rõ ràng đã có tuổi, có gian đã đổ nát hoàn toàn, không thể ở được nữa.
Đó hẳn là nơi anh phải ở trong thế giới này - nghĩa trang chỉ chuyên phục vụ người chết.
Cuối cùng cũng đến được cổng nghĩa trang, Trần Tử Khinh phát hiện ra nơi đây thậm chí chẳng có cổng, tất cả đều mở toang, nhưng khi nhìn sang bên, anh chợt hiểu ra, bức tường không biết từ lúc nào đã sụp một lỗ hổng cao ngang người.
Một cái sân thông thoáng bốn phía như thế này, đúng là cũng chẳng cần cổng làm gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT