Bách Vi Hạc đưa tay ra, nhưng Trần Tử Khinh không nhúc nhích. 
Bàn tay ấy đặt lên chỗ đùi vừa bị Phó Diên Sinh bóp chặt, nhẹ nhàng vuốt qua những nếp nhăn nhỏ trên vải quần, như đang xua đi thứ gì dơ bẩn vậy.
Trần Tử Khinh giật mình như bị bỏng, vội vàng kiếm cớ chuồn đi.
Bách Vi Hạc lấy khăn ướt lau sạch mười đầu ngón tay, rồi cầm lấy con tôm bị bỏ quên kia, từ tốn bóc vỏ.
Phó Diên Sinh không ngờ Bách Vi Hạc lại ăn con tôm mà Vi Ngọc đã ngậm, ý nghĩa đằng sau hành động này quá rõ ràng.
"Anh ta lợi dụng tôi còn ân cần dịu dàng hơn cả với anh, cũng quyến rũ hơn nhiều. Chỉ cần tôi muốn, làm gì anh ta cũng chiều. Anh ta có đối xử với anh như vậy không? Không hề. Rốt cuộc anh ta chỉ lợi dụng anh mà không muốn tiếp xúc thân mật. Đến khi anh hết giá trị, anh sẽ còn thua cả vị thế hiện tại của tôi."
Phó Diên Sinh không biết mặt mình giờ trông thế nào, chắc chắn không xứng với thân phận và khí chất thường ngày. Gã buông lời không kiểm soát: "Ít nhất tôi còn cái danh phận chồng cũ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play