Bách Vi Hạc không nhận: "Nói to lên."
Trần Tử Khinh đành đặt máy trợ thính trở lại bàn, anh hắng giọng ho khan một tiếng, dùng âm lượng hát bài sơn ca để hét lên thắc mắc của mình.
Bách Vi Hạc: "..."
"Ba rưỡi." Hắn nhắm mắt, một tay chống cằm, ngón cái ấn vào thái dương.
"Muộn quá." Trần Tử Khinh ngồi xuống, quên mất chưa dịch chuyển về vị trí cũ, cứ thế ngồi sát bên Bách Vi Hạc. Anh tính toán chỉ xin nghỉ một ngày, muộn nhất là ngày kia phải về nước.
Một ngày hôm nay trải qua bao nhiêu chuyện, vẫn còn nhớ công việc của mình.
Trên màn hình lớn trong phòng VIP chiếu trực tiếp tình hình tại hội trường đấu giá. Khách hàng thông thường đều tập trung ở đại sảnh, chỉ có khoảng trăm ghế ngồi, không phải muốn là có thể có được suất tham dự.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT