Sáng sớm tinh mơ, trái tim Phó Diên Sinh đau nhói. Đột nhiên gã không còn hứng thú điều tra nữa, cúp máy ném điện thoại đi, trở lại phòng khách, bước không ngừng hướng về phía cầu thang.
Chu Lương Nhuệ không hỏi điện thoại mình ở đâu, cậu bịt vết thương đứng dậy nói: "Tôi có thể đi chứ?"
Liếc thấy thiếu niên trên cầu thang, Chu Lương Nhuệ cười lớn chào: "Chúc Phó tổng và vị Phó phu nhân tương lai hạnh phúc viên mãn!"
Vi Tử Minh đỏ mặt: "Cảm..."
Mới nói được một chữ đã cảm nhận ánh mắt kinh khủng cuồn cuộn từ bên dưới, cậu ta run rẩy, quay người chạy vội về phòng.
Chu Lương Nhuệ vừa xử lý xong vết thương trên tay liền đến thành phố Tiêu. Cậu không đến chỗ ở của ông chủ mà thuê một khách sạn.
Chu Lương Nhuệ ngủ đã đời mới ra phố mua quà. Sếp cậu ta sống cùng mẹ, đến nhà không thể tay không. Khi cậu đang lang thang trong một trung tâm thương mại, đi lên thang cuốn, vừa liếc xuống dưới bỗng trợn tròn mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT