Trần Tử Khinh chợt hiểu ra cảm giác của một đứa trẻ bị bắt nạt nhưng có cha mẹ chống lưng là thế nào. Dù ví von không hoàn toàn chính xác, nhưng anh thực sự cảm nhận được hơi ấm và sự vững chãi từ tình phụ tử mà Bách Vi Hạc mang lại.
Nếu Bách Vi Hạc làm bố, thì khi phụ huynh khác dẫn con tới cửa chất vấn, hắn sẽ không mắng con mình hoặc đánh trước rồi tính sau vì thể diện, cũng chẳng bao giờ chối bỏ khi nhận ra mình sai.
Trần Tử Khinh đờ đẫn nhìn Bách Vi Hạc, anh bỗng nghĩ trên người hắn không có từ trường mạnh mẽ của người đồng tính, có lẽ là trai thẳng. Lời khen dành cho con bướm kia chắc chỉ là sự ngợi ca thuần túy.
Bách Vi Hạc khẽ nhíu mày, một nếp nhăn thoáng hiện rồi biến mất: "Phó phu nhân."
Ánh mắt Trần Tử Khinh vẫn dán lên người Bách Vi Hạc, nhưng không tập trung, như thể xuyên qua hắn để nhìn về nơi xa xăm, thứ gì đó mờ ảo hơn.
Sao lại có cảm giác... Anh thấy khó chịu khi nghĩ Bách Vi Hạc là thẳng nhỉ?
Đây cũng là tình cảm còn sót lại của nguyên chủ chăng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play