Hơi thở ấm nóng bị bọc trong chăn, anh ngủ đàng hoàng một lúc rồi duỗi một chân ra khỏi chăn, đung đưa trên thành sofa. Bàn chân trần không đi tất, ngón chân hơi cong, từ ngón chân đến mu bàn chân rồi cổ chân, lên đến phần được chăn che phủ đều trắng mịn như ngọc, phát ra thứ ánh sáng mờ ảo mang vẻ đẹp thanh xuân.
Lòng bàn chân hướng xuống chìm trong bóng tối, nhưng nhìn từ đường cong mềm mại có thể đoán nó rất trắng, nhạy cảm, chỉ cần thổi nhẹ một hơi cũng đủ khiến các ngón chân co quắp run rẩy, mu bàn chân cong lên đầy khiêu khích.
Phó Diên Sinh thường ngày chỉ quen thưởng thức sơn hào hải vị, giờ đây lại dấy lên ham muốn cuồng nhiệt với một bàn chân. Không phải cảm xúc thoáng qua, mà là cơn sóng dữ cuộn trào như con thuyền bị nhấn chìm giữa biển khơi. Gã tự hỏi liệu người đàn ông trên sofa có đang cố tình quyến rũ mình hay không.
Cứ thế suy nghĩ suốt đêm, gân xanh trên trán giật giật không ngừng.
Trần Tử Khinh thức dậy, thấy mắt Phó Diên Sinh đỏ ngầu, anh vừa chải đầu bằng lược massage vừa hỏi: "Anh không ngủ à?"
Phó Diên Sinh đuổi anh cút đi. Anh vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt, thoa thứ nọ chùi thứ kia, làm xong mới ra ngoài.
Fraile gõ cửa vào phòng bệnh, ngửi mùi kem dưỡng da trên người Phó phu nhân rồi báo cáo: "Anh Phó, điều tra rõ rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT