Trần Tử Khinh sững người, ai mà không để ý chứ? Chuyện như thế này, ai mà không bận tâm chứ!
Hạ Kiều Chính đè người đàn ông đang ngẩng đầu nhìn mình xuống, ấn sâu vào lớp tuyết dày. Cậu nhìn khuôn mặt dần trắng bệch hơn cả tuyết của anh, đôi tai nhỏ xinh đỏ ửng vì lạnh, hàng mi đen tuyền vương vài hạt tuyết, mi dưới phớt đỏ, cùng đôi mắt màu vàng độc nhất vô nhị.
Gió thổi bay lớp tro trên điếu thuốc đỏ rực, một mảnh nhỏ rơi xuống đôi môi cong mềm mại của người trước mặt.
Không biết là bị bỏng hay vì hoảng sợ, đôi môi căng mọng run rẩy đầy quyến rũ.
Hạ Kiều Chính cảm thấy khô cả miệng lưỡi, cậu nhả khói thuốc, cổ họng phát ra tiếng r*n rỉ như dã thú gầm gừ, một cơn xung động lạ lẫm và mãnh liệt cuốn cậu lao tới.
Trần Tử Khinh vội vàng quay đầu sang một bên, nửa mặt chìm vào lớp tuyết trắng mịn. Cơ thể này đã bị nguyên chủ rèn thành cây tầm gửi yếu ớt, thân mềm da mỏng, chạm nhẹ là để lại vết, sức lực trước mặt Hạ Kiều Chính chẳng khác nào một con chuột đấu với voi.
Huống chi Hạ Kiều Chính không phải đàn ông bình thường, cậu là tên lưu manh không màng sống chết, tâm địa tàn độc, tất nhiên tay chân cũng lợi hại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT