Sáng hôm sau, Thời Cẩn dậy sớm mở cửa tiệm. Hai người đã thỏa thuận, mỗi người sẽ thay phiên nhau mở cửa. 
Tấm bảng “Mở cửa” được treo lên, một ngày mới chính thức bắt đầu. Bánh Bao thì đang ngủ bù trên bàn lễ tân, Tĩnh Hương chơi với cá nhỏ trong sân, còn Đôn Đôn đi vứt rác. 
Khi An Lâm đến, Thời Cẩn nhìn cậu ấy với vẻ chế giễu: “Bảo sao em toàn về cuối cùng, hóa ra là có người đưa đón.” 
An Lâm: “Không phải, anh ấy cứ nhất quyết nói làm hỏng xe em rồi phải chịu trách nhiệm.” 
Thời Cẩn: “Chậc chậc chậc, làm hỏng thì đền tiền, còn đưa đón nữa chứ. Cùng lắm là bong chút sơn thôi mà.” 
An Lâm: “Ai mà biết anh ấy nghĩ gì. Nhưng em cảm thấy anh ấy khá thẳng thắn.” 
Thời Cẩn: “Thôi được rồi, tùy em.” 
“Ba ơi, nhìn xem con tìm thấy gì này!” 
Thời Cẩn quay người lại, thấy Đôn Đôn ngậm thứ gì đó trong miệng chạy vào. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play