Trong mấy giây Tạ Tinh Lan im lặng, Hạ Khâm gần như cho là hắn mang ý đồ bất chính với mình. Có câu gì đó, yêu là kiếm chế? Hắn như thế kia chưa tính là kiềm chế sao? Đã kiềm chế đến mức phải ngậm miệng thôi lắm lời.
Nào ngờ Tạ Tinh Lan vừa lên tiếng là cợt nhả chấp nhận.
“Nào nào, nói chuyện với bố.” Tạ Tinh Lan bá cổ Lâm Tư Tắc như hai anh em chí cốt: “Cái từ yêu xa quá là tinh tế! Được dùng để… nên nói thế nào nhỉ?”
Lâm Tư Tắc nảy ra ý kiến: “Thể hiện nỗi nhớ nhà của tác giả?”
Đứa con trai trẻ trâu này đã học kiến thức bị thất truyền một cách bừa bãi, thừa hưởng triệt để tinh hoa ngu si từ ông bố hoang dại của nó. Thầy Hạ xỉa xói trong lòng không hề thương tiếc.
“Nói hay lắm.” Tạ Tinh Lan tiếp tục: “Nói thêm mấy lời nữa cho anh đây nghe xem?”
Lâm Tư Tắc: “?” Chưa bao giờ thấy kiểu yêu cầu kỳ lạ này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT