Bạch Du chưa từng có bất kỳ giây phút nào nhận thức rõ ràng hơn lúc này rằng nàng thích Tạ Ngọc Cung.
Rất thích.
Thích đến mức, dù đang đứng trước tình thế lời nói dối của mình bị vạch trần có thể sẽ mất mạng, nàng thậm chí vẫn còn do dự, nghĩ rằng nếu cây trâm này đâm xuống, Tạ Ngọc Cung mất đi “con tin”, sợ rằng chính chàng cũng khó giữ được mạng sống.
Bạch Du chưa từng có lúc nào chìm đắm trong ảo cảnh giả dối do chính mình tạo ra mà không thể thoát ra được như lúc này đây. Nàng không biết rằng, những việc mình làm cho Tạ Ngọc Cung, từ lúc nào đã trở thành xuất phát từ lòng cam tâm tình nguyện, ngay cả bản thân nàng cũng không nhận ra.
Nàng thật lòng hy vọng Tạ Ngọc Cung có thể có một cuộc đời bớt bi thảm hơn, không phải bị vùi dập đến mức đánh mất hết nhân tính trong những lần vấp ngã và bị giày vò liên tiếp.
Nàng hy vọng Tạ Ngọc Cung có thể đạt được tất cả những gì mình mong muốn, chàng cũng xứng đáng được như vậy.
Từ khoảnh khắc Bạch Du bước lên con thuyền hướng đến hiện thực kia, đã nhận thức rõ vấn đề tương đối trí mạng chính là: nàng thích Tạ Ngọc Cung.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT