Một bữa cơm, tổng cộng mất hơn một canh giờ mới ăn xong, Tạ Ngọc Cung chạy đến phòng bao của Bạch Du ba lần.
Chuyến cuối cùng Bạch Du thật sự là không thể nhịn được nữa chỉ vào Tạ Ngọc Cung nói: “Đừng tới nữa, bằng không ngày mai toàn bộ trên phố sẽ truyền tin Cửu hoàng tử đi tiểu liên tục!"
Tạ Ngọc Cung bị Bạch Du chọc cười khom lưng, ôm cả người Bạch Du vào trong ngực, hôn tóc mai của nàng nói: “Sợ nàng nhàm chán.”
Chàng không nói rằng lần đầu tiên khi còn chưa vào cửa, chàng theo khe cửa nhìn thấy Bạch Du đứng ở bên cửa sổ, thò đầu ra nhìn xuống phía dưới.
Khi đó bóng lưng của nàng cho Tạ Ngọc Cung một loại cảm giác nàng có thể theo cánh cửa sổ bay xa bất cứ lúc nào, rồi tan rã trong bóng đêm.
Tạ Ngọc Cung gấp rút xông vào trong cửa, muốn gượng gạo cắt đứt “gió mát” vây quanh nàng, để cho “hồ điệp” nàng vô lực vỗ cánh bay xa.
Yến tiệc qua đi, buổi tối hồi phủ, Bạch Du và Tạ Ngọc Cung ngồi ở trên xe ngựa gắt gao kề sát, hai người nói một vài lời vô nghĩa, đèn đuốc trên đường phố vẫn như cũ, ánh sáng theo cửa sổ xe ngựa mở rộng chui vào rồi lại bò ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT