Sau chuyện đêm hôm ấy, Mã Kiến Quân không biết là xin nghỉ phép hay đã rời đi, tóm lại sự việc đêm đó tạm thời khép lại, lặng lẽ trôi qua như một trang sách đã lật. Tiền Bảo Hồng từng lo lắng sẽ bị trả thù, nhưng mãi không thấy hắn ta xuất hiện, nên dần dần cũng yên lòng.
Cho đến cuối tháng, khi đoàn văn công phát lương, không khí vui mừng rộn ràng khắp nơi, khiến cô càng không còn tâm trí nào để nghĩ đến những kẻ phiền phức liên quan đến chuyện cũ nữa. Cũng trong ngày hôm đó, Tiền Bảo Hồng nhận được một bức thư. Cô cứ ngỡ là Vệ Tư Niên gửi, nên khi đến phòng bảo vệ nhận thư còn thầm nghĩ, chẳng phải hai người mới gặp nhau chưa lâu sao? Anh cũng đâu có đi làm nhiệm vụ gì, tại sao lại đột nhiên viết thư cho cô chứ?
Thế nhưng, khi cầm bức thư trên tay, cô mới nhận ra đó hoàn toàn không phải thư của Vệ Tư Niên. Bởi vì trên phong bì rõ ràng dán tem ghi địa chỉ người gửi, một địa chỉ vừa xa lạ lại vừa quen thuộc. Thông thường, những bức thư kiểu này hầu hết đều có liên quan đến nguyên chủ.
Tiền Bảo Hồng nhìn địa chỉ quen thuộc ấy, lục lọi lại ký ức của nguyên chủ, rồi dễ dàng tìm ra nguyên do. Đó là địa chỉ của thị trấn nhỏ nơi nguyên chủ sinh ra và lớn lên, cho nên cô mới thấy quen thuộc. Nhưng đối với Tiền Bảo Hồng hiện tại, nó lại xa lạ, chỉ còn lại những ấn tượng mơ hồ trong ký ức. Cô chưa từng thực sự đến đó, nên cũng chẳng có mấy cảm xúc xao động.
Khác với nét chữ cứng cáp, mạnh mẽ của Vệ Tư Niên trong những bức thư trước đây anh viết cho cô, nét chữ trên bức thư này có phần nguệch ngoạc, người viết hẳn là không có học thức cao. Có lẽ là do nhị thúc của nguyên chủ viết thay, nhưng xét theo giọng điệu thì lại là của bà cụ trong nhà, cũng chính là bà nội của nguyên chủ.
Nhắc đến bà cụ này thì không thể không kể đến những chuyện năm xưa. Khi cha mẹ nguyên chủ gặp chuyện không may ở nhà máy, lúc đó cô mới chỉ học trung học, chỉ cần cố gắng thêm một hai năm nữa là có thể đi làm. Nhưng đời người thật trớ trêu, không còn cha mẹ che chở, lại thêm dung mạo ngày càng xinh đẹp, những người khác trong nhà không thể bảo vệ cô, mà có lẽ cũng chẳng có tâm trí đâu mà bảo vệ, ai nấy đều bận rộn lo cho cuộc sống của mình.
Vừa đúng lúc đoàn văn công đến thị trấn làm việc, người nhà họ Tiền vô tình biết được tin này, nên họ đã nghĩ ra một kế. Ông bà nội đứng ra bàn bạc với nguyên chủ, để nhị thúc của cô thay thế vị trí của cha cô trong nhà máy, sau đó dùng vị trí còn trống của mẹ cô để làm giao dịch với lãnh đạo nhà máy, bỏ tiền ra nhờ người quen trong đoàn văn công dẫn mối, đưa cô gái trẻ vừa chớm nở vào đoàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play