“Lúc này mà về nhà mẹ đẻ, chẳng phải là buông tay mặc kệ sao, con cũng không cần nữa à?”
“Đứa nhỏ ngày thường thân ông Lưu nhất chứ không thân mẹ nó, đi thì đi, đỡ tốn cơm.”
“Cô ta đi rồi, ông Lưu cháu nhỏ sống nương tựa nhau thật đáng thương, ngay cả người trông trẻ cũng không có, làm sao mà đi làm kiếm cơm được?”
Mọi người bàn tán xôn xao, ngoài thở dài thương xót ra cũng chẳng giúp được gì, dù sao ai cũng sống chật vật.
Nhóc Lưu ở góc giường bị tiếng ồn đánh thức, khóc oa oa, còn chưa biết cha mẹ đã bỏ đi trong đêm.
Ông Lưu vừa dỗ cháu vừa khóc ròng, trong lòng đau khổ lại còn phải nghĩ xem sau này sống thế nào, mang theo đứa nhỏ đi kéo xe chắc chắn không được, mà để nó ở nhà một mình thì không yên tâm.
Cuối cùng, bác ấy đành mặt dày nhờ Bảo Nhi Nương ban ngày giúp trông cháu, để bác ấy có thể ra ngoài kéo xe kiếm cơm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT