Mạt Mạt đã khóc không ra tiếng, đứa bé hiểu chuyện như thế, sao ông trời lại đối xử với nó như vậy, nó còn chưa hưởng thụ niềm vui trưởng thành.
Hướng Tịch thở hổn hển một lúc mới tiếp tục nói: “Nguyện vọng cuối cùng của Hướng Tịch đó chính là muốn làm con trai của dì, muốn làm con trai của chú mặt lạnh, Hướng Tịch biết đời này không có khả năng, cho nên khẩn cầu kiếp sau, kiếp sau được làm con trai của dì và chú mặt lạnh, Hướng Tịch sẽ là một đứa con ngoan.”
Mạt Mạt sững sờ, cuối cùng Hướng Tịch cười vô cùng rực rỡ: “Hướng Tịch rất vui, trong thân thể của Hướng Tịch còn lưu lại dòng máu của dì.”
Hướng Tịch nói xong câu cuối cùng, bàn tay nhỏ trượt xuống khỏi lòng bàn tay của Mạt Mạt, hai mắt nhắm lại, Hướng Húc Đông sờ mũi của cháu trai, đã không còn hơi thở.
Mạt Mạt ôm thân thể của Hướng Tịch gào khóc: “A, Hướng Tịch.”
Trang Triều Dương là người chưa bao giờ khóc, tim của anh chấn động, nước mắt rơi xuống gương mặt, Mạt Mạt trượt xuống khỏi bàn giải phẫu, Trang Triều Dương ôm lấy vợ: “Mạt Mạt, Mạt Mạt.”
Hướng Húc Đông nhìn Hướng Tịch, Trang Triều Dương ôm Mạt Mạt đi tìm bác sĩ, Trang Triều Dương lo lắng chờ kết quả, hai người bác sĩ đã có tuổi nhìn nhau xem xét, nói với Trang Triều Dương: “Hi vọng những gì cậu nhìn thấy hôm nay chớ nói ra ngoài.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play