Liên Thu Hoa thấy Tùng Nhân trước, cậu bé chạy tới, cô ta mới chú ý tới Liên Mạt Mạt, hai tay xách theo đồ dừng bước, cô ta và Liên Mạt Mạt nhất định là trời sinh xung khắc nhau, như này mà cũng có thể gặp được.
Liên Thu Hoa hít sâu một hơi, lần này cô ta nhất định phải mang Hướng Tịch đi, ra vẻ một người mẹ hiền đi đến bên cạnh Hướng Tịch: “Tiểu Tịch, mẹ tới thăm con.”
Hai lỗ tai Hướng Tịch giật giật, cũng không ngẩng đầu, mắt nhìn chằm chằm mặt sông đang lưu động, không nhúc nhích, không biết đang suy nghĩ gì.
Mạt Mạt cảm giác, Liên Thu Hoa đang không cố ý nhìn cô, Mạt Mạt ôm Tùng Nhân ngồi, ánh mắt rơi trên người Liên Thu Hoa, nhìn xem Liên Thu Hoa có thể làm ra chuyện gì.
Liên Thu Hoa vô cùng kiên nhẫn, Hướng Tịch không trả lời, Liên Thu Hoa lại ngồi ở một bên tự mình nói, nói rằng cô ta nhớ Hướng Tịch cỡ nào, nhớ thương Hướng Tịch cỡ nào.
Cần câu của Hướng Tịch động đậy, Hướng Tịch cầm cần câu, không vội vã kéo cá, lấy cần câu đong đưa, cho đến khi con cá bị lắc choáng váng, mới dùng sức kéo lên, phương pháp này là Hướng Tịch học được của người trong thôn, rất có tác dụng, cậu học xong, ông nội mới yên tâm để cho cậu đi câu cá.
Hướng Tịch cũng sợ bị kéo xuống dưới sông, cá quá lớn cậu sẽ không kéo lên, sẵn sàng để mất cả cán, cũng không muốn bị kéo xuống sông mà mất mạng, cậu tiếc mạng, cậu phải báo đáp thật nhiều người, phải dưỡng lão cho ông nội, cho nên cậu phải bảo vệ bản thân thật tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play