Vân Kiến liếc mắt nhận ra một người phụ nữ trong đó, khuôn mặt nhỏ bé căng thẳng, những ký ức không vui thức tỉnh từ nơi sâu nhất trong lòng, nói ra từng chữ một: “Hứa Noãn Tâm.”
Trong lòng Mạt Mạt đã có tính toán, nói chắc chắn: “Họ Hứa, vậy thì có liên quan đến mợ út à?”
Vân Kiến chần chừ một lúc mới gật đầu: “Vâng.”
Hứa Noãn Tâm quay đầu, nhận ra Vân Kiến, kích động vẫy tay: “Vân Kiến.”
Vân Kiến xụ mặt, nhìn chằm chằm một lúc, mới tiến lên phía trước, trong lòng Mạt Mạt rất kinh ngạc, cô chưa từng nghe thấy cậu út và Vân Kiến đề cập đến người có liên quan đến mợ út, cô còn tưởng rằng mợ út là trẻ mồ côi.
Mạt Mạt đi theo sau Vân Kiến, Vân Bình ngay tức thì rơi vào trạng thái choáng váng, xem ra, căn bản là chưa nhìn thấy người phụ nữ phía trước vẫy tay chào.
Hứa Noãn Tâm muốn kéo lấy tay Vân Kiến, cậu bé lạnh mặt lùi lại: “Tránh ra, chặn đường rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT