Phạm Đông đã có suy nghĩ muốn bóp chết Tôn Nhuỵ rồi, năm đó anh ta quá hạ thủ lưu tình, người phụ nữ này nên giống người nhà họ Ngô mới phải.
Phạm Đông hít sâu vài hơi, nơi này là tiệc rượu, khống chế tư tưởng muốn giết chết Tôn Nhuỵ, Phạm Đông cười lạnh một tiếng: “Đã lâu không gặp vợ cũ, thanh giả tự thanh, cô vì thành công thật đúng là không từ thủ đoạn.”
Tôn Nhuỵ vuốt ve chiếc túi trong tay: “Câu này, tôi cũng trả nguyên lại cho anh, a, phải rồi, còn có một câu nữa cũng tặng cho anh, thiện ác đến cuối cùng cũng có báo ứng, tôi chờ kết cục của anh.”
Trong mắt Phạm Đông càng rét lạnh, nắm chặt tay, híp mắt: “Vậy phải xem cô có thể chờ đến ngày đấy hay không.”
Mạt Mạt nhìn Tôn Nhuỵ, cô ta không hề e ngại chút nào, còn cười nhẹ vài tiếng, vào sảnh lớn trước.
Mạt Mạt nhìn lướt qua Phạm Đông, anh ta nổi lên sát tâm với Tôn Nhuỵ rồi.
Phạm Đông nhịn một chút, đi vào theo, Phạm Đông cũng không còn giống như trước được người ta săn đón, nơi mà Phạm Đông đến, tất cả mọi người đều cố ý tránh ra, rất lúng túng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play