Ánh mắt Mạt Mạt liếc qua Dương Lâm một cái, cậu bé ngồi im không nhúc nhích, Mạt Mạt cảm thấy, tâm trí của thằng bé Dương Lâm này quá trưởng thành, ngoại trừ vừa mới bắt đầu không khống chế tốt cảm xúc có hơi kích động, khiến cho Mạt Mạt cảm thấy cậu bé vẫn còn con nít, những thời gian khác, Mạt Mạt cảm thấy đều không giống trẻ con.
Đứa nhỏ này lần đầu tiên đến nhà đã ở lại ăn cơm, chính là muốn dẫn mẹ cậu bé đến đây.
Mạt Mạt còn đang nghĩ làm sao để có thể tiếp xúc với nhà họ Dương, bây giờ không cần suy nghĩ nữa, Dương Lâm đã giải quyết rồi, đứa nhỏ này cũng hi vọng mẹ mình có bạn bè.
Tiết Nhã hiểu rất rõ đứa con trai út của mình, con trai không nhúc nhích đây là không có ý định trở về.
Mạt Mạt thấy Tiết Nhã sắp đi, vội nói: “Tôi đã nấu cơm xong rồi, nếu như không chê, ở đây ăn một miếng đi, nếm thử tài nấu nướng của tôi.”
Tiết Nhã vừa muốn mở miệng, Dương Lâm đã hét lên: "Mẹ.", sau đó không nói thêm gì nữa, mắt nhìn chằm chằm mẹ mình, trong mắt có sự van xin.
Tiết Nhã cắn môi, đầu ngón tay bấu chặt vào lòng bàn tay, gần mười lăm năm, cô ấy cũng không làm khách đến thăm, trong lòng có chút căng thẳng, nhưng vì con trai của mình, vẫn cố giả bộ bình tĩnh: “Quấy rầy rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT