Vương Nhạc đi giày cao gót tiến lên phía trước, bức tranh treo không cao lắm, Vương Nhạc, “Tranh?”
Mạt Mạt đưa một góc tấm vải đỏ cho Vương Nhạc, “Mở ra xem đi.”
Vương Nhạc quay đầu nhìn Thẩm Triết, Thẩm Triết nắm lấy tay Vương Nhạc, “Chúng ta cùng mở.”
Vương Nhạc cười ngọt ngào, “Dạ”
Lời nói vừa dứt, tấm vải đỏ rơi xuống, bức tranh này là ảnh Vương Nhạc ghép với Thẩm Triết, Thẩm Triết giật mình lùi lại phía sau ngẩng đầu lên ngắm nhìn bức tranh.
Đôi mắt Vương Nhạc sáng bừng, cũng không cần Thẩm Triết kéo, cô say sưa tán thưởng bức tranh, tỉ mỉ ngắm nhìn từng bức tranh, vui mừng nói, “Đây đều là hình ảnh tương tác giữa chị và Thẩm Triết! Mạt Mạt, món quà này của em chị thực sự quá thích rồi.”
Vương Nhạc vừa nói vừa dùng ngón tay sờ vào bức tranh, trong đầu nhớ lại những hồi ức trước kia, đây đều là những hồi ức quý giá nhất của cô ấy, “Đây là món quà tốt nhất chị nhận được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT