Cách làm của Tư Nguyệt có người lên án, cũng có người tán thưởng. Nhưng dù thế nào đi nữa không ai thắng được cô, cũng chẳng ai dám đến siêu thị gây chuyện. Họ chỉ đứng ngoài xì xào đôi câu rồi cũng chẳng ai nói thêm nữa.
Tuy nhiên tiệm lẩu thì khác. Đó là nơi mà mọi người ai cũng có cơ hội được hưởng thụ cho nên tin tức lan đi rất nhanh. Một người truyền mười, mười người truyền trăm. Ở khu căn cứ thậm chí còn dùng loa phát thanh thông báo: “Mọi người đừng có ngẩn ra nữa! Mau đi ăn lẩu đi!”
Ai ai cũng biết tiệm lẩu sắp khai trương liền rủ rê người thân hoặc vài ba người bạn cùng đi, háo hức kéo đến xem cho bằng được trong ngày đầu tiên.
Cảnh tượng đúng như Tư Nguyệt dự đoán. Khách đến chen chúc cả tiệm lẩu. Trước mắt là một rừng áo khoác lông vũ dày cộp. Ai vào tiệm cũng chào nhau mấy tiếng rồi cởi áo khoác ra để lộ đồng phục hoodie giống hệt nhau, sau đó bắt đầu gọi món và chọn nồi.
Bàn trong tiệm đều là bàn tròn tiện để khách cùng nhau tụ họp. Ở giữa là một nồi lẩu lớn dùng chung, ai cũng có thể tự mình xiên đồ ăn nhúng lẩu. Nhân viên phục vụ chủ yếu phụ trách mang đồ ăn lên và đốt lửa. Tư Nguyệt thì phụ trách quản lý toàn bộ và giải đáp thắc mắc cho khách.
Chưa đến 9 giờ sáng mà đã có khách đến chiếm chỗ ngồi chờ quán khai trương, chuẩn bị ăn một bữa ra trò.
"Tự mình mua nguyên liệu về nấu thì sống dở chín dở, nhai khổ cả mồm. Nấu lâu quá thì hóa canh, phí cả gia vị với rau, lại còn chẳng ngon bằng người ta nấu. Vẫn là ra ngoài ăn cho xong!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT