Siêu thị im ắng như tờ, Tư Nguyệt đi qua đi lại thấy vậy liền nhẹ giọng hỏi: “Tình hình bên các cô cậu thế nào rồi?”
Đôi mắt Uông Ngạn Di vẫn còn sưng đỏ. Cô miễn cưỡng nở nụ cười đáp lại nhưng tâm trạng rõ ràng không khá lên được. Gương mặt cô như muốn khóc mà không khóc nổi: “Không ổn lắm… Bên này chúng tôi có rất nhiều người bị thương. Lão bản, nghe nói thuốc của cô dùng hiệu quả lắm, có thể bán cho chúng tôi không?”
Tư Nguyệt vội gật đầu, từ trong túi lấy ra một đống đồ đưa cho cô ấy: “Đây là sinh mệnh thảo, đây là thuốc cầm máu. Nếu cô cần gì khác thì cứ nói với tôi, để tôi xem có không.”
Uông Ngạn Di nhận thuốc xong liền nhét vài món đồ linh tinh trả lại cho Tư Nguyệt rồi vội vã rời đi. Tư Nguyệt khẽ liếc ra ngoài, thấy Uông Ngạn Di đang phân phát thuốc cho người bị thương trong mấy chiếc xe.
Những dị năng giả thay nhau hỗ trợ, ba anh em nhà họ Uông thì vẫn đang bận túi bụi. Phải đợi thêm vài giờ nữa, mọi việc mới tạm ổn. Mấy dị năng giả ngồi xuống kể lại tình hình cho Tư Nguyệt.
“…Là thế này, hôm qua đại tiểu thư tức giận quá, dẫn người xông thẳng tới căn cứ của đối phương. Ai ngờ viện nghiên cứu bên đó đã trốn hết rồi, chỉ còn lại vài người không thuộc về bọn họ cũng bị giết sạch.”
“Kho hàng thì trống không, cả căn cứ giờ chỉ còn là cái vỏ rỗng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play