Tư Nguyệt lập tức lùi lại thật xa khỏi đám người đó. Tại sao cô lại cảm thấy những người này có dấu hiệu giống hệt như đứa trẻ tự bạo rồi biến thành tang thi ban nãy vậy? Chẳng lẽ... tất cả bọn họ đều đã bị lây nhiễm?
Thứ gọi là “Vũ khí sinh học” này thật sự khủng khiếp như thế sao? Có thể lây nhiễm cả khi không tiếp xúc trực tiếp?
“Không hẳn là không tiếp xúc,” Tiểu Ý đột nhiên nhận ra, “Những người này đều là bị trúng từ vụ nổ ban nãy đó!”
Tư Nguyệt nhìn từng người một, quả đúng là như vậy. Những ai đứng xa không bị ảnh hưởng bởi vụ nổ thì chỉ bị thương do súng chứ không có vết máu khả nghi nào. Nghĩ đến việc đảm bảo an toàn cho nhóm tù binh, cô tốt bụng phân loại, tách riêng những người có dấu hiệu lây nhiễm và những người không có ra.
Vừa làm xong, Tư Nguyệt ngẩng đầu lên thì thấy Tần Chương đã dẫn người đến. Cô giật mình, vội vã phất tay ra hiệu: “Đừng lại gần!”
Tần Hướng Lâm và Tần Chương lập tức phanh gấp, đứng yên từ xa nhìn về phía cô đầy căng thẳng.
Tư Nguyệt suy nghĩ một chút, liền dịch chuyển những người nằm gần khu vực vụ nổ đang hấp hối đến gần hàng rào điện, sau đó khóa lại cẩn thận. Quả nhiên những kẻ đó không ngoại lệ, tất cả đều dần xuất hiện vết máu lốm đốm trên da và tốc độ lan truyền ngày càng nhanh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play