Khi đã cách Duy Duy một khoảng, Phí Dục vẫn không buông tay Trịnh Chi Nam. Hắn giơ tay khẽ vuốt má cậu, ánh mắt sâu thẳm: “Lúc chưa biết thân phận thật sự của Duy Duy, lúc cho người điều tra, tôi cũng tìm hiểu về em. Tôi từng rất thắc mắc tại sao một người có thành tích học tập xuất sắc, năng lực chuyên môn cũng cao, lẽ ra phải là tuổi trẻ phơi phới, sao lại luôn ít nói, ánh mắt lúc nào cũng buồn bã. Sau này biết được sự thật, tôi chỉ hối hận vì đã không sớm có cơ hội tiếp xúc với em, lãng phí bao nhiêu năm không được ở bên em. Tôi muốn bảo vệ Duy Duy, muốn nhìn nó lớn lên khỏe mạnh, nhưng tôi cũng muốn bảo vệ em, để em không còn phải nhớ về quá khứ.”
Những lời này nói ra từ tận đáy lòng, không hề giả tạo.
Trịnh Chi Nam biết, bởi vì khi Phí Dục bế Duy Duy xuống tìm cậu, hệ thống đã đưa ra nhắc nhở độ hảo cảm đạt tới 90.
Trịnh Chi Nam không thể phủ nhận rằng trong thế giới này, Duy Duy là một trợ thủ đắc lực đã giúp cậu rất nhiều, ví dụ như việc tăng độ hảo cảm. Một lần thôi mà đã nhảy lên 90, điều này đối với Trịnh Chi Nam đúng là cơn mưa giữa hạn hán, quá mức quý giá.
Trịnh Chi Nam hơi để lộ xúc động, ánh mắt kinh ngạc nhìn Phí Dục. Những lời chân thành như vậy, nguyên chủ sao có thể không động lòng? Cho nên cậu phải xúc động, không dám để gương mặt lạnh lùng đẩy lùi Phí Dục, càng không muốn việc chậm trễ đáp lại cảm xúc ảnh hưởng tới tiến độ nhiệm vụ.
Phí Dục vươn tay ôm Trịnh Chi Nam, nói: “Sau này đã có tôi ở đây.” Một câu nói đầy sức mạnh khiến Trịnh Chi Nam cảm nhận được sự chân thành và tình cảm Phí Dục dành cho nguyên chủ.
Trịnh Chi Nam khẽ tựa mặt lên vai Phí Dục, không nói gì, coi như là ngầm đồng ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play