"Rất nhiều lần..." Cậu như hòa vào tâm trạng nguyên chủ năm xưa, nghẹn nào nói tiếp: "Rất nhiều lần tôi muốn nhảy lầu. Nhưng nghĩ đến bà ngoại... Ông đã bỏ bà, rồi đến mẹ tôi. Nếu tôi cũng đi, bà sẽ sống sao đây? Sẽ không còn ai bên bà nữa. Tôi không muốn bà như cái xác không hồn tồn tại một mình trên đời này..."
Trịnh Chi Nam ôm đầu, nước mắt rơi như mưa.
Phí Dục càng nghe càng đau lòng. Hắn quỳ xuống ôm lấy cậu, an ủi trong im lặng.
"Tôi xin lỗi."
Xin lỗi vì đã hiểu lầm em. Nếu biết sớm hơn, mọi chuyện đã khác.
Tiền cũng không mua được chữ biết trước.
Cơ thể Trịnh Chi Nam căng cứng vì tức giận và đau khổ giờ đã mềm yếu trong vòng tay Phí Dục. Nước mắt cậu không ngừng rơi, giọng nức nở: "Tôi cảm thấy mình như quái vật, không dám tìm anh, càng không dám nói hoàn cảnh của mình. Sợ anh thương hại. Lúc đó anh chỉ coi tôi như thú cưng để trêu đùa. Sao tôi dám nghĩ anh sẽ ở lại vì Duy Duy? Tôi không muốn anh bù đắp cho tôi chỉ vì đứa trẻ nên chẳng bao giờ nói về Duy Duy. Huống chi chuyện gia đình tôi vốn là bí mật, không thể tùy tiện tiết lộ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT