Khi Thẩm Từ vào xe, Tạ Du hạ cửa sổ lại, để không khí lạnh lẽo không lùa vào trong xe, hỏi: “Sao lại thành ra thế này?”
Thẩm Từ ướt sũng, mặt mày tái nhợt, môi khô nứt, nước mưa từ tóc rơi xuống, quần áo dính chặt vào người, nhìn đáng thương vô cùng. Áo sơ mi ướt đẫm dính sát vào người, vừa khéo phác họa ra đường cong eo thon, hông quyến rũ, tựa như muốn bị ôm vào tay. Quần áo mỏng tang đến nỗi có thể nhìn thấy hơi mờ cơ thể y, hệt như một tác phẩm nghệ thuật chưa hoàn thiện.
Tạ Du liếc nhìn qua, rồi nhìn đi chỗ khác, vẻ mặt không rõ ràng. Hắn ho nhẹ một tiếng: “Sao anh lại làm mình thành như thế này?"
Thẩm Từ chỉ đáp ngắn gọn: “Vừa gặp mưa.”
Nhìn qua lớp kính mỏng, Thẩm Từ ngẩng đầu, mắt hướng ra ngoài cửa sổ. Lý Việt và Hàn Vân Vân vẫn đứng ở ngoài, do dự có nên lên hỏi y hay không. Tạ Du ngáp một cái, giơ tay vặn nút trên bảng điều khiển, nói: “Áo ướt rồi, cởi ra đi.”
Hôm qua Thẩm Từ đã bị lạnh vì điều hòa, nếu giờ lại mặc đồ ướt như thế này, Tạ Du không cần phải đi xem đua xe, mà sẽ trực tiếp đưa y vào viện. 
Vừa dứt lời, Thẩm Từ đột nhiên cứng đờ người, ngạc nhiên nhìn Tạ Du, cơ thể căng cứng, tay nắm chặt, ngón tay như muốn đâm sâu vào lòng bàn tay. Y chỉ nhìn Tạ Du, ngồi đó hồi lâu không nói gì. 
Tạ Du lại tiếp tục tìm kiếm đồ đạc trong khoang xe: “Sao vậy?”
Thẩm Từ nghiến răng: “Ở đây sao?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play