Thẩm Từ khẽ nhấp môi, cảm nhận chút đau đớn nhói lên, lồng ngực y bỗng nhiên trào dâng cảm giác nghẹn ngào, như thế nào cũng không thể đẩy đi được. Y nghiêng đầu, chôn mặt vào trong chăn, cố gắng giấu đi cảm xúc phức tạp trong lòng, thủ đoạn của hắn không còn mạnh mẽ như thường lệ, ngay cả một chút giãy giụa cũng không có.
Y nhẹ giọng nói: "Tạ Du, tôi đau."
Y cúi đầu, mi mắt dài như cây quạt khẽ rủ xuống, vẻ mặt thất thần, như mất đi hồn phách: "Đau quá."
Tạ Du như bị điện giật, vội vàng buông tay.
Hắn chỉ hơi say, tư duy vẫn còn tỉnh táo, khi nghe Thẩm Từ kêu đau, theo bản năng cho rằng mình đã hành động quá mạnh mẽ.
Thẩm Từ sửng sốt, không phát ra âm thanh, chỉ lặng lẽ cuộn ngón tay lại.
Y không nghĩ tới Tạ Du có thể nghe thấy, càng không nghĩ tới Tạ Du sẽ buông tay, chẳng qua chỉ là bị đè lại một chút , đau đớn cũng chẳng đáng là bao, so với việc mùa đông giặt quần áo tay bị nứt da đau còn nhẹ hơn, cũng chỉ vì Tạ Du uống say không nghe thấy, y mới giả vờ như vậy, giống như chưa từng chịu qua khổ, nhưng thực ra lại chịu không nổi nổi khổ như thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play