Tạ Du vừa từ thang máy bước ra, đúng lúc chạm mặt nhóm tình nguyện viên đang leo cầu thang lên tầng. Người dẫn đầu cầm theo một lá cờ nhỏ, phía trên viết: “Tổ tình nguyện đại học A.” Hắn chỉ hờ hững liếc qua một cái, rồi rẽ người đi về phía phòng y tế.
Trong đám đông, bước chân Thẩm Từ khựng lại trong thoáng chốc.
Đây là hoạt động tình nguyện do tổ A của trường tổ chức, đưa học sinh tới một bệnh viện tâm thần ở ngoại ô để tham quan, dọn dẹp vệ sinh, phối hợp tuyên truyền và chụp ảnh kỷ niệm. Một ngày công được trợ cấp hai trăm đồng—tiền nhiều, việc thiếu, Thẩm Từ phải nhờ mối quan hệ của Lý Việt mới giành được suất.
Thế nhưng, dù thế nào ycũng không ngờ sẽ gặp Tạ Du ở nơi này.
Vẫn là một Tạ Du như thế—xa cách, lạnh nhạt, không thể đoán . Tạ gia đại thiếu gia, xưa nay vốn nổi danh kiêu ngạo ngông cuồng, phong lưu tùy ý, khóe môi lúc nào cũng vương nụ cười hờ hững. Thế nhưng ngay khoảnh khắc hắn lướt ngang qua, gương mặt ấy lại hoàn toàn trầm lặng, biểu cảm cứng đờ, không vương lấy một tia ý cười.
Ngũ quan Tạ Du vốn sắc nét, đường nét gò má và xương quai hàm đều mang vẻ lạnh lùng rành rọt. Thường ngày có nụ cười che đi góc cạnh ấy, khiến khuôn mặt trở nên nhu hòa hơn đôi chút. Nhưng lúc này đây, vẻ mặt hắn không hề cảm xúc, giữa đôi mày phảng phất nét mỏi mệt, cả người toát ra một khí chất lạnh lẽo khiến người ta bất giác muốn tránh xa, như mang theo ba phần “người sống chớ đến gần ".
Có bạn học để ý ánh mắt Thẩm Từ, tò mò liếc nhìn theo, rồi quay sang đánh giá cậu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT