Tống Ngôn giả vờ khó xử: “Nếu con dạy Quý Xuyên mà bỏ qua Bùi Điềm Điềm, người ngoài nhìn vào cũng không hay. Giờ con chỉ dạy Tiểu Bảo, con bé còn trộm sách của thằng bé. Sau này không dạy nó, e là nó sẽ bất mãn.”
“Con bé bất mãn gì chứ? Cô cứ dạy Quý Xuyên cho tốt là được, không cần để ý Điềm Điềm. Vừa hay tôi bận lắm, nếu cô không thích nó, cứ để nó ở đây làm việc cho tôi.”
Tống Ngôn đạt mục đích, cười nói: “Mẹ đã nói thế, con không đồng ý thì chẳng phải đạo. Vậy phiền mẹ trông nom Bùi Điềm Điềm nhé.”
Vương Diễm Mai thấy lời này hơi lạ, nhưng chính bà đã gọi Bùi Điềm Điềm đến để moi tin tức xem cháu trai có bị uất ức không. Giờ Quý Xuyên được học, chuyện đó không cần nữa.
Vừa hay giữ con bé lại làm việc giúp bà, đỡ phải ngày nào cũng gọi người, phiền phức.
Bùi Quý Xuyên nghĩ nếu Bùi Điềm Điềm đã thích ở nhà bà nội Bùi đến vậy, thì để cô bé ở lại đây cũng chẳng sao.
Dù gì ngày nào cô bé cũng chạy sang đây, lại còn gây ra chuyện này, chắc chắn dì Tống rất không ưa cô bé.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play