Xuống lầu, Lương Vi Ninh kéo tay Trần tiên sinh đi thang máy.
“Vì sao?”
“Vì sợ gặp chú Minh và Josie, tâm trạng em không ổn định, chỉ cần nhìn một lần cũng sẽ bị họ phát hiện.”
Tường kim loại phản chiếu đôi mắt ướt át của cô gái.
Da thịt ẩn sau cổ áo vẫn đỏ ửng, vùng cổ trắng như lụa sữa điểm những vết đỏ nông sâu không đều.
Khi tủi thân, ánh mắt cô thường tập trung vào một điểm, thất thần mà không hay biết.
Cửa thang máy mở, Trần tiên sinh nắm lấy cổ tay cô, bước đi thong dong ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT