Lương Vi Ninh không muốn hiểu ngay lập tức, nhưng khổ nỗi bản thân cô vốn không phải người nghiêm túc.
Lúc này, cô chỉ có thể giả vờ ngơ ngác: “Ước nguyện gì cơ?”
Bàn tay ở eo cô khẽ siết lại, khiến cô lập tức nín thở.
Trần Kính Uyên bật cười khẽ, giọng trầm thấp đầy dụ dỗ:
“Ninh Ninh, em có muốn hay không?”
Anh thực sự gọi cô là “Ninh Ninh.”
Mặt cô gái đỏ bừng, nhưng vẫn cương quyết giữ vững lập trường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT