“Lại đây.”
Người đàn ông vẫy tay gọi chàng thiếu niên đang đứng im như chim cút lại gần, muốn giúp cậu lau nước mắt.
“Xin lỗi...”
Trong lòng tràn đầy áy náy, Diệp Trừng khẽ nói, sau khi nghe tiếng thở dài của Lục Vân Kiêu, cậu càng thêm khó chịu. Những ngày này, người đàn ông bận rộn đi sớm về khuya, cậu đều thấy rõ. Nếu vì sai sót của cậu mà mọi công sức đổ sông đổ biển, cậu thật không còn mặt mũi nào.
Thấy cậu mãi không qua, Lục Vân Kiêu vươn cánh tay dài ôm chặt "cây nấm nhỏ" vào lòng an ủi.
“Anh không có ý trách em. Anh biết lúc đó tình huống khẩn cấp, em chỉ muốn cứu người, không nghĩ nhiều. Bởi vì Diệp Trừng mà anh biết là một chú báo tuyết nhỏ bé tốt bụng và thích giúp đỡ người khác.”
Lục Vân Kiêu nâng khuôn mặt người trong lòng vẫn còn đang "hóa nấm" lên, chỉ thấy đuôi mắt cậu ửng hồng, hàng mi ướt át rũ xuống mí dưới, khiến người ta không nhìn rõ vẻ mặt cậu. Chóp mũi đỏ ửng hơi nhăn lại, đôi môi đỏ mọng khẽ hé mở vì khóc, mơ hồ có thể thấy đầu lưỡi hồng nhạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT