“Đừng sợ, đó là Diệp Trừng. Chúng tôi thấy ký hiệu cậu để lại nên đã tìm đến đây. Nếu cậu không muốn con sói này chết thì hãy để Diệp Trừng chữa trị cho nó.”
Lục Vân Kiêu nhanh chóng giải thích với A Kim, đồng thời giúp A Kim đưa con sói trắng đến bên bờ suối.
Lúc đầu, A Kim vội vã đi đường nên căn bản không nhìn rõ Diệp Trừng là ai, cứ tưởng con vật gì đó cản đường nên mới gầm lên.
Nhưng sau khi bị Lục Vân Kiêu quát, đầu óc cậu tỉnh táo hơn nhiều. Mặc dù Diệp Trừng trước mắt đã thay đổi hình dạng, nhưng hơi thở thuộc về báo tuyết nhỏ trên người anh vẫn rất quen thuộc.
Cho dù bây giờ hơi thở của báo tuyết nhỏ gần như không còn, cả người đều tỏa ra hơi thở nồng đậm của hổ trắng lớn, A Kim cũng đã quen với Diệp Trừng như vậy rồi.
Toàn thân sói tuyết không còn chỗ nào lành lặn, nửa thân dưới đã máu thịt lẫn lộn, mơ hồ có thể thấy bị thứ gì đó cắn xé thành như vậy, đặc biệt là bên hông có một lỗ lớn đang rỉ máu không ngừng. Không biết đã bị thương đến mức này rồi mà con sói vẫn chưa chết.
Sức sống thật là ngoan cường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play