Đám cháy không chỉ thiêu rụi một góc lớn trong phủ Lương gia mà còn khiến cơn giận của Lương Khải Chi bùng lên dữ dội. Đôi mắt hắn đỏ ngầu, tức tối nhìn chằm chằm vào kẻ đang ngồi ung dung trên bậc thềm, Ách Sinh và con chim kỳ quái toàn thân phát ra ánh sáng đỏ rực.
Tức giận đến mức không kiềm chế nổi, hắn sấn tới trước mặt Ách Sinh, gằn giọng chất vấn:
"Ngươi rốt cuộc là ai? Đến đây làm gì? Tên tiểu tử Lâm Lạc kia sao lại sai ngươi đi theo ta? Ngươi là do trời cao phái xuống để chỉnh ta à? Giá cắm nến yên ổn không động, ngươi lại nghịch ngợm lam gì! Nghịch cũng được, nhưng sao lại châm lửa? Chưa đủ một chỗ lại đốt thêm chỗ khác! Không ai nói cho ngươi biết hài tử không được tùy tiện chơi với lửa hay sao? Trong khi chúng ta đang lo dập cháy, ngươi lại nhởn nhơ nghịch lông chim với con quái điểu kia! Ngươi nói đi, rốt cuộc ngươi là ai? Là yêu quái phương nào?"
Một tràng chất vấn dữ dội!
Nhưng chẳng rõ Ách Sinh nghe hiểu hay cố tình phớt lờ, vẫn khoác bộ y phục rộng thùng thình, tóc tai rối bù, tay cầm một nhánh cây nhỏ, thỉnh thoảng lại chọc chọc xuống đất. Trên vai hắn, Ô Thần cao ngạo rỉa lông, hoàn toàn không quan t@m đến cơn thịnh nộ trước mặt.
Ngày hôm nay, Ách Sinh chưa có lấy một khoảnh khắc yên tĩnh. Nó vừa đặt chân đến Trường An, mọi thứ xung quanh đều khiến nó tò mò. Bọn gia đinh trong phủ dẫn nó đi dạo phố, nhưng hết lần này đến lần khác nó đều gây họa, náo loạn khắp nơi, thậm chí còn suýt bị người ta cầm muỗng đuổi đánh. Cuối ngày, nó kéo về một đống đồ linh tinh, cứ tưởng như thế là đủ, ai ngờ về phủ lại tiếp tục quậy phá, lúc thì đập bể bình hoa, khi thì bẻ gãy cành cây, thậm chí còn leo lên nóc nhà gỡ ngói...
Mọi người trong phủ đều bất lực. Còn Ô Thần, nó chỉ bay theo xem náo nhiệt, cao giọng hót chói tai đến mức ai cũng nhức đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT