Không biết đã trôi qua bao lâu, từ trong bóng tối mới vang lên một giọng nói trầm khàn:
"Vào đi."
Lâm Lạc nhẹ nhàng phất tay áo, phủi đi lớp bụi bám trên vải, rồi mới cất bước tiến vào.
So với không khí âm trầm bên ngoài, bên trong động lại ấm áp lạ thường. Các góc phòng đặt vài đỉnh lô bằng đồng, ngọn lửa xanh nhạt cháy âm ỉ bên trong, tỏa ra hơi nóng oi bức, khiến người ta có chút khó chịu.
Sau chiếc bàn dài cũ kỹ loang lổ, Thuỷ bà toàn thân vận y phục đen yên lặng ngồi đó. Những vệt sáng trên mặt bà ta đã được lau đi, để lộ ra một dung mạo không đến mức già nua như tuổi thật. Ngoài một vài nếp nhăn khắc sâu trên trán và gò má, nếu không nhìn thấy làn da nhăn nheo nơi cổ và cánh tay, thật khó mà tin bà ta đã ngoài tám mươi.
Mái tóc khô rối buông xõa hai bên, che khuất một phần khuôn mặt. Bà ta cúi đầu, chăm chú xem một quyển sách bọc da cũ kỹ, lâu lâu lại cầm bút đánh dấu gì đó. Lúc thì trầm tư, lúc lại cau mày, nhưng từ đầu đến cuối, bà ta không hề ngẩng lên, tựa như chẳng mảy may bận t@m đến sự xuất hiện của Lâm Lạc.
Bên cạnh bà ta là Ách Sinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play