Tác giả Ngu Uyển Uyển
Vân Vũ cảm thấy Ngụy Hoài quả nhiên ngày càng "hư" rồi, cứ như đêm qua đột nhiên mang về cho nàng bộ y phục mới cố tình nhờ tú nương may. Nói là y phục mới, nhưng chẳng qua chỉ là một mảnh vải mỏng như cánh ve thôi. Chất liệu cực kỳ mỏng manh, mát mẻ, rất thích hợp với thời tiết nóng bức này. Chỉ là... kiểu dáng ấy thật khiến người ta xấu hổ, đương nhiên không thể mặc ra ngoài gặp người khác được, chỉ có thể mặc trong phòng mà thôi.
Khi ấy, Vân Vũ xấu hổ chất vấn Ngụy Hoài, kết quả hắn lại ủy khuất ba ba hỏi ngược lại nàng. Liên tiếp hỏi mấy chục câu, câu nào cũng là lời trách móc nàng muốn vứt bỏ hắn hay tìm người khác. Ngụy Hoài nói nghe tựa như máu tuôn lệ chảy, dường như muốn khóc đến nơi. Khí thế của Vân Vũ lập tức yếu đi hẳn. Giờ phút này, hắn còn đâu vẻ đáng sợ đêm đó? Rõ ràng vẫn là phu quân ngốc nghếch luôn nghe lời nàng như mọi khi. Ngụy Hoài nói hắn lên núi hái thuốc mấy ngày, kiếm được chút tiền mới mua y phục mới cho nàng, dáng vẻ đáng thương vô cùng, hốc mắt còn hơi đỏ hoe. Vân Vũ bị lừa đành phải mặc vào chiếc váy áo đắt tiền ấy. Sau đó thì đương nhiên là…
Ngày thứ hai, Vân Vũ mơ màng tỉnh dậy thì đã gần trưa. Bên cạnh không còn bóng dáng Ngụy Hoài. Nàng hậu tri hậu giác đỏ mặt, sau đó kéo chăn mỏng trùm kín đầu. A a a nàng thật sự rất tức giận, đêm qua không hiểu sao lại mơ mơ màng màng bị coi thành "bánh đường" mà bị ăn sạch. Tóm lại, tất cả đều là lỗi của Ngụy Hoài!
Vân Vũ thở phì phì kéo chăn mỏng xuống. Đêm qua, ngay từ đầu Ngụy Hoài đã giả vờ đáng thương vô cùng để tranh thủ sự đồng tình. Hắn kể lể việc lên núi hái thuốc khó khăn thế nào, rồi lại nói cam tâm tình nguyện giặt quần áo, cày ruộng kiếm tiền cho nương tử. Cứ dùng vẻ thuần lương vô hại, tủi thân đáng thương đó để lừa gạt Vân Vũ đòi "thưởng", sau đó liền lộ ra cái đuôi cáo của hắn.
Vân Vũ có chút tức giận nằm nghiêng trên giường, nhìn căn nhà không một bóng người, trong lòng không khỏi càng thêm bực bội. Nàng hơi mơ màng chớp chớp mắt, có chút không hiểu vì sao mình lại giận. Hình như là vì khi nàng tỉnh dậy Ngụy Hoài không ở bên cạnh nàng, cũng chẳng biết đã đi đâu. Nhưng Vân Vũ và Ngụy Hoài vốn dĩ không phải vợ chồng thật sự. Tuy nói là do trời xui đất khiến mà có tình nghĩa vợ chồng, nhưng Vân Vũ rõ ràng, việc nàng lừa Ngụy Hoài nói hắn là phu quân chỉ là kế sách tạm thời lúc đó…
Vân Vũ chợt cảm thấy có chút hối hận. Không biết là hối hận chuyện lừa gạt Ngụy Hoài lúc trước, hay là hối hận vì luôn mềm lòng cho phép Ngụy Hoài thân cận. Có thể là vì sau khi tổ phụ mất, sự xuất hiện của Ngụy Hoài đã khiến nàng cảm thấy mình không còn cô đơn một mình nữa, nên mới làm nàng mềm lòng…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT