Lang trung đoán Tống Gia Ninh sẽ sinh vào trước ngày 20 tháng 5, nhưng mà tới ngày bụng của Tống Gia Ninh vẫn không có động tĩnh gì.

Tống Gia Ninh cảm thấy mình vẫn tốt, không đau không ngứa, cho nên nàng vẫn ăn uống nghỉ ngơi như cũ, có thể nói là không tim không phổi. Trên mặt Triệu Hằng bình tính nhưng trong lòng lại lo lắng không thôi, ngay cả vài vị thái y đều nói mạch của vương phi vẫn ổn, Triệu Hằng vẫn không yên tâm, ban đêm khi ngủ chỉ cân Tống Gia Ninh có chút động tính, cho dù là giơ tay gãi chút ngứa ở sau lưng, Triệu Hằng cũng đều sẽ bừng tĩnh. Buổi tối ngủ không tốt thì ban ngày vẫn phải dậy sớm để lên triều. Thời tiết giữa hè, bầu trời ở kinh thành thay đổi bất thường, chỉ cần ăn xong một bữa cơm trưa, trời liền trở nên âm u, một lúc sau thì trời mưa tầm tã, tiếng sấm âm âm. Chiêu Chiêu quá nhỏ, sợ sét đánh, ngay cả nhũ mẫu cũng không cần, chỉ cần mẫu thân dỗ, ở bên cạnh mẫu thân thì mới yên tâm.

Tống Gia Ninh và nữ nhi nằm nghỉ trưa cùng nhau, giông tố không ngừng, cả buổi chiều hai mẹ con nàng đêu ở trên giường. Chạng vạng Triệu Hằng về, Tống Gia Ninh dắt nữ nhi đi đi lại lại trong phòng, dù sao bụng cũng đã to, ngồi mãi cũng không được.

"Phụ Vương!" Ngoài cửa sổ truyền đến tiếng sam âm ầm, Chiêu Chiêu bổ nhào vào đùi phụ vương, giống như một con nhóc đáng thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play