Cận Phong Sa nhìn Cận Giai Giai trước mắt, một tia ảm đạm hiện lên trong đôi mắt, khóe mắt nhìn thấy Khương Chi bên cạnh, có một cảm giác vi diệu khó có thể nói rõ dâng lên trong lòng, nhưng anh ấy vẫn nói: “Là thật.”
Cận Giai Giai không nhịn được mà mừng rỡ, khi cai ngục đi đến, cô ấy nói: “Cận Phong Sa không phải là người giết Dư Hồng Mai, là tôi, là tôi đã giết cô ta, mấy anh nhất định phải thả anh ấy ra, bắt tôi lại đi.”
Khóe miệng Khương Chi giật giật, không còn quan tâm mọi chuyện sẽ phát triển như thế nào nữa, rời khỏi nhà tù.
Mạnh Lam đang ôm Tiểu Ngự chờ bên ngoài nhà tù.
Tiểu Ngự vừa nhìn thấy Khương Chi liền đưa tay ra muốn cô ôm, Khương Chi ôm lấy Tiểu Ngự, nghe cậu bé nhỏ giọng thì thầm vào tai cô: “Mẹ ơi, khi nào lão Cận sẽ ra ngoài vậy?”
Khương Chi liếc mắt nhìn Tiểu Ngự rồi ôm cậu bé vào trong xe.
Nếu như không có chuyện gì ngoài ý muốn, Cận Phong Sa hẳn có thể sớm ra ngoài, nhìn chung hôm nay tương đối thuận lợi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT