“Trước kia, Hoắc Thế Vinh đã đưa tôi ra khỏi nơi đó xem như đã cứu tôi một mạng, nếu không tôi cũng đã chết sớm rồi. Ông ấy chết đi thì sợi dây liên kết duy nhất giữa tôi và nhà họ Hoắc cũng đứt, tôi rời khỏi nhà họ Hoắc cũng vì muốn tự vệ.”
Không biết Trần Cẩm đang nghĩ đến điều gì mà trong mắt cô ta lộ cảm giác như đang nhớ lại.
Cô ta quay đầu nhìn về phía Khương Chi, lúc này trong mắt vẫn còn ảm đạm: “Tôi hỏi cô cũng không phải muốn báo thù cho ông ấy, tôi tự biết mình có bao nhiêu trọng lượng, chỉ là không muốn còn sống mà không biết rõ.”
Khương Chi không nói, chỉ lạnh lùng nhìn lại Trần Cẩm.
Trần Cẩm nuốt nỗi khổ trong lòng mình xuống, cô ta nhẹ giọng cười nói: “Thôi, không nói thì không nói.”
Khương Chi nhìn lướt qua Trần Cẩm, không thể không biết ngại mà hỏi: “Chuyện nhà họ Hoắc.”
Khóe môi của Trần Cẩm co rút, trong mắt như có ý tự giễu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT