Thi Ninh Chu nói xong, lại không nhịn được liếc nhìn Thi Liên Chu một lát, anh ấy nghi ngờ hỏi: “Đây là chuyện mới xảy ra vào tối hôm qua, cũng mới truyền ra thôi, sao em biết được nhanh như vậy?”
Thi Liên Chu chưa từng thay đổi biểu cảm trên mặt, giọng nói trầm thấp: “Chẳng phải anh hai không muốn em mở miệng sao?”
Khóe miệng Thi Ninh Chu co rút, ngoài cười nhưng trong không cười, nói: “Thằng nhóc như em lại rất nghe lời đấy!”
Anh ấy vừa dứt lời, lại nói tiếp: “Chẳng phải em không thích Tưởng Nguyên Trinh sao? Vì sao lại muốn khơi thông quan hệ giúp cô ta?”
Thi Liên Chu híp mắt, giọng nói thản nhiên không hề gợn sóng: “Anh hai, Tưởng Nguyên Trinh không thể trở ra nữa.”
Nghe nói đến đây, nụ cười trên mặt Thi Ninh Chu biến mất, anh ấy cau mày, đột nhiên trong lòng có dự cảm không tốt lắm, anh ấy nghĩ lại chuyện hôm qua bất thình lình Tưởng Nguyên Trinh bị đưa đến sở cảnh sát, nhìn thế nào cũng thấy trong này có điều quái lạ nhưng bây giờ anh ấy đã thông suốt rồi.
Thi Ninh Chu hít vào một hơi khí lạnh, hạ giọng nói: “Em đã đưa Tưởng Nguyên Trinh đến sở cảnh sát đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT