Sau khi gọi điện thông báo cho từng nhà, bà Thi hài lòng gật đầu, bà ấy đi xuống lầu với nụ cười trên môi, vừa đi vừa nói: “A Chi, con muốn ăn gì thì nói với mẹ, buổi trưa mẹ sẽ nấu cho con ăn nhé!”
Khương Chi cười nói: “Con không kén ăn, mẹ cứ nấu mấy món tủ của mẹ đi.”
Ôn Hoa Anh vỗ tay vui mừng nói: “Món tủ của mẹ chính là món thịt heo viên kho nước sốt, lúc nhỏ lão ngũ có thể ăn một lúc ba viên lận đó! Viên lớn như vậy này, lúc đó thằng bé ăn đến nỗi đầy bụng, vừa nôn mửa vừa ỉa chảy dọa mẹ sợ chết khiếp!”
Trong khi kể về những câu chuyện tuổi thơ thú vị của Thi Liên Chu thì bà Thi còn hoa tay múa chân miêu tả nữa.
Khương Chi chăm chú lắng nghe, sau đó cô còn nở một nụ cười trêu chọc với Thi Liên Chu.
Thi Liên Chu rất bình tĩnh, mặc cho hai người thảo luận chuyện lúc nhỏ của mình, anh đứng dậy đi ra khỏi nhà.
Anh đứng dưới mái hiên, châm một điếu thuốc rồi ngậm giữa môi, hơi híp mắt nhìn tường đỏ ngói xanh, phồn hoa như gấm khiến ai cũng ghen tị, sau đó lại nở một nụ cười châm chọc trên môi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play