Sở Khác im lặng, không lên tiếng nữa.
Tạ Lâm đứng một bên im lặng lắng nghe mà không dám chen mồm vào nhưng trong lòng anh ấy vẫn nơm nớp lo sợ, vì đây là đề tài cấm kỵ.
Khương Chi không biết mọi người ở bên ngoài đang luẩn quẩn vì vấn đề cấm kỵ, rất nhanh sau đó cô đã làm xong món giò heo kho.
Giò heo kho là món ăn của Quảng Đông, tuy béo nhưng không ngán, món ăn vừa thơm vừa ngon.
Sở Khác cũng thuộc tín đồ ăn uống giống như Tiểu Qua, vừa nhìn thấy món giò heo kho vẫn còn bốc khói nghi ngút, mùi thơm lan tỏa trong không khí thì nước bọt đã đua nhau chảy xuống, lúc này anh ấy đã hoàn toàn quên mấy lời không dễ nghe của Thi Liên Chu vừa rồi.
“Chị dâu nấu cơm ngon quá!” Sở Khác “ồ” một tiếng, há to miệng cắn một miếng giò heo lớn. Giò heo vừa vào miệng đã mềm ra, tuy béo mà không hề ngấy, vừa mềm lại vừa dai, hơi dính khiến người ta nhớ mãi.
Khương Chi không những làm một phần cho Sở Khác và Thi Liên Chu, mà Tạ Lâm cũng có phần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT