Lúc xe lái đến xưởng luyện thép, Hồ Vĩnh Chí đã vác một cái bao lớn đứng ở cổng ra vào, Triệu Ngọc Phương và Hồ San San không có ở bên cạnh anh ấy.
“Chị dâu, chính là anh ta phải không?” Sở Khác nhìn thoáng qua thăm dò, hỏi Khương Chi.
Khương Chi ừ một tiếng.
Xe dừng lại, Hồ Vĩnh Chí lên xe, anh ấy hơi không được tự nhiên mà ngồi trên ghế lái phụ.
Những năm qua, tuy Hồ Vĩnh Chí cũng có kiến thức nhưng thời đại lúc này đã có sự khác biệt lớn, ở trong xưởng luyện thép nấu cơm cho vợ con đã nhiều năm nên trên người anh ấy không còn dáng vẻ kiêu ngạo như trước kia nữa, vì vậy bây giờ được ngồi trong xe hơi tốt thế này, lại còn được ngồi chung một xe với những người xuất thân từ tầng lớp thượng lưu khiến Hồ Vĩnh Chí không tránh được cảm thấy hồi hộp.
Khương Chi nhìn Hồ Vĩnh Chí, hỏi thăm: “Chị Ngọc Phương đi làm rồi sao?”
Ban đầu Hồ Vĩnh Chí khẽ gật đầu nhưng sau đó lại bắt đầu, thấp giọng nói: “Trong xưởng thép xảy ra án mạng nên tạm thời phải ngừng việc sản xuất, cô ấy cũng bị cảnh sát gọi đi lấy lời khai. Người nhà của Dư Hồng Mai nhận được thông báo nên lập tức kéo nhau đến đây, lúc này vẫn còn làm ầm ĩ trong xưởng…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT