Hôm sau, Khương Chi nhìn nóc nhà rồi thở dài, sau đó xoa nhẹ vòng eo nhức mỏi của mình. Thật sự là tự làm bậy không thể sống.
Sở Khác đang ngồi ở nhà ăn uống sữa bò, nhìn thấy nét mặt “tươi tỉnh rạng rỡ” “tràn đầy năng lượng” của Thi Liên Chu đi từ phòng ngủ ra thì trong lòng chợt sinh ra cảm giác buồn bực. Thật sự khiến người nhìn chướng mắt.
Sở Khác trợn mắt nhìn Thi Liên Chu, mỉm cười nói: “Có vợ cũng thật tốt.”
Nhưng thật ra Thi Liên Chu không để ý đến sự châm chọc mỉa mai trong lời nói của anh ấy, giọng điệu nghiêm túc: “Đúng vậy.”
Lúc này, hai mắt Sở Khác hận không thể liếc xếch lên tận trời.
Lúc Khương Chi đứng dậy đi ra thì nhìn thấy Sở Khác với Thi Liên Chu đang ăn bánh mì và uống sữa. Hai người ngồi đối diện với nhau nhưng bầu không khí lại rất xấu hổ. Nếu ánh mắt có thể giết người thì ánh mắt Sở Khác chắc chắn đã giết chết Thi Liên Chu rồi.
Khương Chi cũng không hỏi nhiều, vừa đi vào bếp vừa nói: “Ăn như này không được, để em nướng cái bánh và nấu thêm nồi cháo.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT