Sắc mặt Khương Chi hơi thay đổi, tiến về phía trước, ngửi mùi thịt thối trong không khí, sắc mặt dịu đi một chút, đây không phải mùi hôi thối của người chết, cô và Hồ Vĩnh Chí liếc nhìn nhau, sau đó đi vào trong.
Trên bàn ăn trong phòng khách bày đầu thịt thối và rau củ thối, bên trên đĩa thịt kho tàu còn phủ đầu một lớp lông trắng, nhìn có chút ghê tởm.
Hàng xóm thấy vậy thì phẩy phẩy tay, nhìn thức ăn trên bàn nói: “Chậc, người vợ này của Cận Phong Sa cũng lười quá thể, bát đĩa này đã để được bao nhiêu ngày rồi? Hôi thối rồi vẫn không chịu dọn dẹp, nhìn căn nhà bừa bộn này, có còn là nơi cho người ở sao?”
Khương Chi chỉ nhìn thoáng qua, đi thẳng đến phòng của Cận Phong Sa, biết trong phòng đã xảy ra chuyện, không cần gõ cửa, cô bước lên xoa tay nắm cửa, cửa liền mở ra.
Phòng của Cận Phong Sa cũng không lớn, vừa nhìn thoáng qua có thể thấy hết bên trong.
Trên giường ngoài chăn gối ra thì chẳng có gì khác.
Trong lòng Khương Chi khẽ trầm xuống, chẳng lẽ Cận Phong Sa đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play