Khương Chi liếc nhìn Thi Liên Chu bằng ánh mắt phức tạp.
Vốn dĩ cô muốn dùng kịch bản “Người phụ nữ chiếm đoạt tài sản sau khi kết hôn rồi lợi dụng chồng mình”, nhưng chồng tương lai của cô lại quá hào phóng, cho nên cô không hề có đất dụng võ.
Thi Liên Chu ngước mắt nhìn Khương Chi: “Vì sao em không mở một cửa hàng đồ cổ ở Bắc Kinh?”
Khương Chi hơi ngạc nhiên: “Bắc Kinh sao?”
Khương Chi tạm thời vẫn chưa nghĩ tới chuyện đến Bắc Kinh, cô vẫn luôn xem trấn Đại Danh là đại bản doanh của mình, trong thời gian ngắn, cô cũng chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ đến nơi xa hơn để kinh doanh, Bắc Kinh là một nơi tốt, nhưng không phù hợp cho người không có chút căn cơ nào.
Bây giờ cô có thể tựa mình vào một gốc cây lớn để tận hưởng bóng mát nhưng cô vẫn muốn gầy dựng sự nghiệp bằng chính khả năng của mình.
Nói thế nào đi nữa, cô đã từng là một doanh nhân bắt đầu từ bàn tay trắng mà nổi tiếng khắp cả nước, cô có thể đi đến bước đó trong thời điểm người tài ở khắp nơi ở bốn mươi năm sau thì không có đạo lý gì ở bốn mươi năm trước, trong tình huống có bàn tay vàng trong tay lại không thể phát triển được sự nghiệp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play