“Thằng bé không sao.” Sắc mặt Khương Chi bình tĩnh, cô không hề tức giận vì anh ấy nhắc đến Tiểu Ngự.
Cô đã quyết định khi Tiểu Ngự trở về từ Bắc Kinh thì sẽ để cậu bé ở lại với Cận Phong Sa, có một số tình cảm thật sự không thể nào dứt bỏ được, giống như Cận Phong Sa và Tiểu Ngự, tuy hai người không phải là cha con ruột thịt, nhưng lại có duyên phận rất sâu.
Khương Chi thà để Tiểu Ngự sống một cuộc sống hạnh phúc còn hơn khiến cậu bé phải gặp nguy hiểm hết lần này đến lần khác.
Cận Phong Sa cứng họng gật đầu, anh ấy không biết nên nói cái gì, chỉ có thể thận trọng bước sang một bên.
Hồ Vĩnh Chí nhìn anh ấy rồi khẽ thở dài: “Lão đại, nếu cô bị thương rồi thì chúng ta cũng không thể nào đến Bắc Kinh trong thời gian ngắn được, cô xem, có phải chúng ta nên đến thành phố Thanh tìm một cửa hàng mặt tiền trước không? Đỡ mắc công đến lúc đó lại luống cuống tay chân?
Khương Chi suy nghĩ một chút, đang định gật đầu thì nghe thấy Thi Liên Chu nói với giọng điệu nhàn nhạt: “Cửa hàng mặt tiền ở thành phố Thanh sao?”
Hồ Vĩnh Chí gật đầu rồi khách sáo nói: “Đúng vậy, bà chủ của chúng tôi muốn mở một cửa hàng đồ cổ ở thành phố Thanh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play