Trong lúc dì Lưu đang thổn thức và cảm thán thì Ôn Hoa Anh đã chạy ra sân rồi.
Vẻ mặt trông đợi của bà ấy nhìn chiếc xe jeep đỗ trong sân, thấy Mạnh Lam bước xuống xe thì vội vàng mở cửa xe bên phía đối diện, trong miệng còn không ngừng vui vẻ gọi: “Cháu ngoan của bà nội, về nhà rồi!”
Thế nhưng cửa xe vừa được mở ra thì tiếng khóc nức nở của Tiểu Qua đã tràn ra ngoài: “Bà nội, mẹ của cháu có chết không?”
Ôn Hoa Anh giật mình, bà ấy nhìn mấy đứa bé rầu rĩ không vui, thậm chí vành mắt còn đỏ lên thì cau mày. Bà ấy chỉ nghe lão ngũ nhà mình nói mấy đứa bé đang đến thủ đô nhưng vì sao thì không biết rõ, mà bây giờ nghe ra thì dường như đã xảy ra chuyện gì rồi.
Bà ấy bình tĩnh lại, ôm mấy đứa bé xuống, trấn an: “Mau nín khóc, vào trong nhà nói cho bà nội nghe nhé!”
Dáng người Mạnh Lam vẫn thẳng tắp, anh ấy vẫn đứng nghiêm cạnh xe, để mặc cho Ôn Hoa Anh ôm mấy đứa bé đi, rồi thở phào một hơi, đồng thời lại nghiêm túc nói: “Lão phu nhân, tôi đã đưa mấy cậu chủ nhỏ đến nơi, bây giờ tôi phải đi ngay, ông chủ vẫn còn chờ tôi trở lại.”
Trên thực tế Mạnh Lam đã nhận được lệnh đến Hồng Kông ngay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play